Trong truyện ngụ ngôn của La Fontaine có câu chuyện "cây Sồi và cây Sậy" đại ý như sau: gần một bờ sông có cây Sồi cổ thụ to lớn và những đám Sậy mềm yếu mọc ở bên dưới. Thường ngày Sồi ta vẫn khinh thường đám Sậy bé nhỏ, chỉ cần một cơn gió nhẹ đã cúi rạp mình xuống mặt nước như sắp bị cuốn trôi đi. Sồi nhìn Sậy với ánh mắt ái ngại và nói: này Sậy, anh bé nhỏ và yếu ớt vậy thì giúp ích gì được cho đời. Cứ như ta đây hiên ngang đứng giữa trời đất mà hưởng thụ ánh nắng thanh bình, che chở cho muôn loài chim sinh sống mới có ý nghĩa chứ.
Sậy ta nghe vậy liền nói: Tôi tuy bé nhỏ nhưng không yếu ớt và vô dụng như anh tưởng. Tôi cũng che chở cho những đàn cá bé nhỏ và giúp cho dòng sông được trong lành. Còn sức mạnh ư? hãy để thời gian trả lời.
Bỗng một hôm, trời đổ mưa xối xả, gió bão ầm ầm kéo tới. Sồi ta đưa thân hình lực lưỡng và gồng mình chống đỡ. Đám Sậy cũng cong mình cúi rạp thèo chiều gió thổi. Nước mưa chảy xối xả làm đất mềm đi, những cơn gió mạnh đã quật cả gốc cây Sồi đại thụ lên khỏi mặt đất.
Khi cơn bão qua đi, Sồi nằm đau đớn và nhìn sang đám Sậy và tròn mắt ngạc nhiên khi thấy Sậy vẫn bình yên đứng đó.
Tag :
Truyện ngắn
Bình Luận